Nữ thư ký trả lời điện thoại vợ sếp:
- Xin bà chờ cho một lát, giám đốc chắc đang ở quanh đây thôi. Quần ông ta còn đang vắt trên ghế kia...
Hai anh bạn đồng nghiệp trò chuyện:
- Tuần trước, một viên cát lọt vào mắt vợ tôi, phải đi bác sĩ gắp ra mất 50 ngàn đồng.
- Nhằm nhò gì, tuần trước nữa, cái váy lọt vào mắt vợ tôi, tôi phải tốn 500 ngàn đồng đấy!
Sếp của 2 gã lên tiếng:
- Dỏng tai lên và đừng có mà than thở, một tên cao 1m85, nặng 80kg lọt vào mắt của vợ tôi, thế là đi tong một nửa gia sản!
Một trùm mafia trong lúc hấp hối gọi đứa cháu đích tôn lại và nói:
- Cháu yêu quý, ta muốn cháu hãy giữ khẩu súng nạm vàng này. Nó là bạn chiến đấu trung thành của ta. Hãy giữ gìn nó.
Đứa cháu nói:
- Nhưng ông ơi, cháu không thích súng. Hay ông hãy để cháu giữ cái đồng hồ Rolex của ông?
- Nghe đây cháu yêu, rồi một ngày nào đó, cháu sẽ có một sự nghiệp lớn, một cô vợ đẹp, rất nhiều tiền, một căn nhà lớn và vài chiếc xe xịn. Một ngày cháu trở về nhà và nhìn thấy vợ đang ở cùng tình nhân của nó. Cháu sẽ làm gì nào? Chỉ vào đồng hồ và nói: "Ê, hết giờ rồi!" chắc?
Xe buýt đầy người. Một cụ già đứng cạnh một thanh niên đang ngồi.
- Tôi bị phong thấp nặng, chân cứ nhức suốt.
- Thế ạ...
- Hồi còn trẻ như cậu, tôi hay nhường ghế cho phụ nữ, người tuổi tác và...
- Á... thế thì cháu biết tại sao cụ lại bị chứng nhức chân rồi.
Một người đi ăn tiệc, thấy người ngồi bên cạnh mình hầu như không ăn gì, nên hỏi:
- Sao ông không dùng thử món thịt cừu nướng này? Ngon tuyệt!
- Cám ơn ông, tôi không đói.
- Trời, đi ăn tiệc thì dù không đói cũng phải tranh thủ mà ăn chứ!
- Tôi chỉ ăn khi nào thấy đói thôi.
- Chà, ông xử sự cứ như loài động vật ấy!
Một người nói với bạn:
- Lần cuối cùng mình hỏi cậu: Khi nào thì cậu trả mình 1.000$?
- Ồ, mình thật sung sướng khi thấy cậu hỏi lần cuối cùng…
Một anh chàng ra vẻ ta đây là người không sợ vợ, hùng hổ tuyên bố với bạn bè rằng:
- Vợ tôi ý à, hư là tôi vả cho gãy hết cả răng ấy chứ!
- Chà, thế bây giờ xin được hỏi rằng, răng vợ cậu là thật hay giả?
- Thật 100%.
- Còn răng của cậu?
- Có còn cái nào là thật đâu!
Ở một làng nọ có một chị kén chọn quá mà hoá ra muộn chồng. Mãi tới ngoài ba mươi tuổi mới lấy được chồng. Ðêm tân hôn, sau cuộc ân ái xong thì chị ta bưng mặt khóc nức nở. Anh chồng thấy vợ khóc, thương tình, cố gắng an ủi. Anh ta nói:
- Anh làm em đau lắm phải không? Anh xin lỗi.
- Không đau! Chị vợ vùng vằn trả lời. Anh chồng lại kiên nhẫn thuyết phục:
- Con gái, ai mà chẳng phải lấy chồng. Em trao cho anh đời con gái thì có gì mà phải ân hận, phải khóc? Nghe nói vậy, chị vợ càng khóc to hơn:
- Vâng! Ðúng là em ân hận. Nếu biết lấy chồng mà được sướng như thế này thì em đã lấy chồng từ mười năm trước rồi mới phải.
Chuyện về một chú cách đây hai năm rồi, hồi ấy chú mới đi du học về, lúc nào cũng ca ngợi bên Tây cái này tốt hơn, cái kia to hơn, cái nọ bền hơn.
Cả chuyện bàn thắng Việt Nam mấy trận vừa rồi ngon lành thế mà chú vẫn cho là... kém xa “Tây”.
Ông bố tức quá bèn cho cậu ta một cái tát nảy đom đóm mắt. “Ông con” ôm mặt xuýt xoa:
- Bố tát như thế ăn thua gì, bên Tây người ta tát đau hơn nhiều!
Một ông bố nọ rất ghét nói bậy. Vậy mà trong bữa cơm gia đình mấy đứa con ông cứ “văng” liên tục.
Bực quá ông bố quát:
- Chúng mày là lũ vô giáo dục, thằng nào mà còn tiếp tục văng bậy trong bữa ăn là tao đạp cho... té đái vãi phân ra đấy!
Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.
Anh ta có cô bạn gái, muốn đến nhà cô ta chơi, cô gái thì ngại nỗi nhỡ anh ta quen mồm nói tục thì bố mẹ chê cười. Biết được tâm sự đó, anh ta an ủi:
- Em cứ yên tâm đi, đừng nghe bạn mồm thối như c** ấy đơm đặt. Anh từ bây giờ sẽ không nói tục nữa đâu.
- Ðấy anh vừa nói tục là gì?
Anh chàng gân cổ lên cãi:
- Nói vậy mà là tục à, anh nói thối như c** là sự thật đấy chứ.
- Nói vậy cũng không được! Anh phải hứa không nói tục nữa thì em mới cho anh về nhà em.
- Ðược rồi. - Chàng trai nói ngay - Anh xin thề sẽ không nói tục nữa, mả cha mả mẹ đứa nào mà nói dối em. Nếu anh trót dại thì cứ lấy phân gio, c** đái tống vào mồm anh. Thôi cho anh về ra mắt với ông bô, bà bô em đi. Anh muốn đến nhà em lắm, tiên sư bố mấy đời nhà đứa nào mà nói dối với em.
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà:
"Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé".
Cụ bà đồng ý. Chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có một cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem:
"19h tối nay, hẹn em ở chân cầu XXX nhé".
18h 45, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa huýt sáo vừa nhảy lò cò đến chân cầu chờ cụ bà.
19h, rồi 19h45, kim đồng hồ lên 20h... 20h30... 21h, hết kiên nhẫn vì lúc này sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa và quát:
"Sao bà không ra?" Cụ bà ngồi ủ rũ, thút thít: "Má hổng cho em đi".
Cô dâu bẽn lẽn: "Vội thế. Còn sớm mà anh!" .
Chú rể nôn nóng: "Sớm gì nữa, 10h rồi đấy".
Cô dâu lại bẽn lẽn: "Nhỡ ai gọi cửa thì phiền".
Chú rể càng nôn nóng: "Không ai quấy rầy chúng mình nữa đâu. Thôi, nhanh lên em! Anh chịu không nổi rồi".
Cô dâu rụt rè: "... Thế anh tắt đèn đi vậy. Xấu hổ lắm".
Chú rể trố mắt: "Sao lại phải tắt đèn? Tắt đèn thì làm sao... đếm tiền được?".
Hai bợm nhậu đi ngược chiều lảo đảo đụng nhau. Bợm này nổi giận xô bợm kia té nhào rồi đắc ý cười ha hả.
- Công nhận túy quyền của mình lợi hại thật, mới xô nhẹ một cái là ba bốn thằng té nhào liền.
Bợm kia lồm cồm ngồi dậy, lè nhè giọng bất bình:
- Ba bốn thằng bọn mày xúm vào đánh một người say như tao thật là hèn!
Lớp học tiếng Việt toàn các chú Tây. Cô giáo trẻ người Việt nói:
- Khi chúng ta cần chúc mừng bạn bè mà chúng ta không thể đến tận nơi thì ta gọi Điện cho ngành bưu chính và họ sẽ mang Hoa đến chúc mừng bạn thay ta. Đó chính là “Điện hoa”. Với lối tư duy tiếng Việt như vậy, cả lớp hãy nêu ví dụ khác!?
Một chú Tây vốn là kỹ sư hóa học giơ tay xin phát biểu:
- Sau đây tôi xin trình bày định nghĩa mới về... “Điện phân”!!!
Đơn vị hành quân ngang qua làng. Cậu lính nọ tranh thủ lúc chờ phà tót ngay về nhà, gặp vợ ở cổng vội kéo tuột vào buồng:
- Nhanh lên bu nó, đơn vị sắp sang sông rồi!
Tới giữa cơn "vần vũ", vợ thì thào:
- Sao bảo dạo này anh hành quân nhiều nên giảm cân, vậy mà em thấy anh vẫn... nặng như xưa?
- Thôi chết! Tôi quên chưa tháo ba lô!
Chú nọ vừa ở quê lên, chú kể một câu chuyện trên chuyến xe tốc hành vừa qua thế này: Xe tốc đang chạy thì một ông khách người Hoa kêu:
- Pác tài ơi, dừng lại cho ngộ lái!
- Lái thế nào được mà lái - Bác tài bực mình.
- Không! Ngộ nhất định phải lái...
- Bác ngồi im đi, không lái được.
Ông khách gào lên:
- Không cho ngộ “lái”, ngộ “lái” ra quần bây giờ, nhịn thì pể bụng à?